17 tháng 4, 2012

Kiếp nô lệ


Nói đến nô lệ thì chắc hẳn không ai trong chúng ta đều muốn cả. Chế độ nô lệ đã bị xóa vĩnh viễn từ lâu, tuy nhiên có chắc là vĩnh viễn như thế không? Chưa ai dám quả quyết cả. Tôi nói vậy bởi vì ngày nay thân phận con người tuy tự do là thế nhưng vẫn bị trói buộc một cách âm thầm và tinh vi bằng những sợi dây ràng có khi rất dễ thương và cũng có khi đó là những sợi dây ràng đáng ghét, trói ta lại bằng những thứ gông cùm không khác gì kiếp nô lệ ngày xưa. Điều cần phân biệt ở đây là có người bị trói và có người được trói. Được hay Bị gì gì đi nữa thì cũng đều là nô lệ cả.
Nhưng vì sao mà lại được trói chứ? Chẳng lẽ được làm nô lệ hay sao? Nghe thì chói tai thật đấy nhưng cũng không sai lắm đâu. Vì cuộc sống hôm nay không thiếu những người đang chấp nhận kiếp nô lệ cho hư danh, cho tiền tài, cho lòng tham lam, cho cả nhục dục, cho sự ganh ghét… nó thấm nhẹ nhàng vào máu nên chúng ta cứ tưởng là không hề gì, nhưng kỳ thực nó đang làm cho chúng ta u mê bạc nhược lúc nào không hay. Quên cả tình nghĩa, quên cả lòng tự trọng, quên cả nhân cách để chạy theo hư danh, chiếm đoạt cái này cái kia mưu lợi cho mình thì có khác chi là ta đang làm nô lệ cho nó. Tôi nói Được là vì họ rất muốn thế, vì họ có dám buông cái ghế của họ ra đâu, còn tìm cách giữ cho thật lâu để kiếm ăn tới già nữa đó.


theo sieu tam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét